TUỔI THƠ TÔI
Tuổi thơ tôi những buổi chiều
Cùng theo lối gió sáo diều thả bay.
Tuổi thơ nhen nhuốm tháng ngày
Quen tay bắt bướm đựng đầy túi hoa
Thả hồn theo bướm theo hoa
Tuổi thơ là những cơn mưa đầu mùa
Dò đồng bắt cá, bắt cua
Đem về mẹ nấu canh chua đợ lòng
Triền đê, lối cỏ ven đồng
Tuổi thơ trải giữa lòng sông quê nhà
Tuổi thơ tụm bảy, tụm ba
Đánh nhau ngồi khóc mẹ la làm lành
Tuổi thơ là nhạc là tranh
Cô dâu chú rể kết thành lứa đôi
Đám cưới qua câu ông Vôi
Tưởng chừng như đã thành rồi chẳng nên
Chiến tranh chia cắt ta mình
Đầu non góc bể thôi đành cách ngăn
Tuổi thơ đẹp tựa vầng trăng
Nhuốm nhen mươi một chị Hằng tươi xinh
Xí Khuê Lịch Bách Chơi Mình…
Đâu còn những buổi đăng trình lối quê
Lối đường theo dọc triền đê
Tuổi thơ ngày ấy đi về nơi mô
Lớp già khuất nẻo đường vô
Lớp ta cũng đã xôn xao gọi mời
Bây giờ tóc đã phai rồi
Tuổi thơ còn lại bên đời bao nhiêu…
Tuổi thơ cảm hóa bao điều
Nặng lòng góp nỗi thương nhiều tuổi thơ.
Nguyễn Thủy
23 – 4 – 2012
Filed under: Thơ | Tagged: Nguyễn Thủy, thơ | 8 Comments »